Khép lại phần 2 tác phẩm “Phố vẫn gió” của nhà văn Lê Minh Hà là cảm xúc của nhân vật tôi với bác Khánh khi cô mười bốn tuổi. Bác Khánh không chỉ là bác sĩ trải đời, lịch lãm. Bác còn có vai rộng, thẳng, miệng rộng. Đôi mắt lúc nào cũng như trìu mến một điều gì đó. Bác nghe nhạc cổ điển và chơi kèn. Hai năm sau, khi mười sáu tuổi trở thành một cô gái mười sáu thập thò cổng trường đại học cô mới hiểu rằng mê một người đàn ông có khi còn sung sướng hơn mê một thằng cùng lứa
Cơn giông bão đã đến thật. Cánh lính trẻ lần đầu tiên chứng kiến chiếc vòi rồng cuồn cuộn như muốn nuốt trôi tất cả trên biển. Mạnh và Quang “cháy” may...
Khép lại sự kiện ca sĩ Khánh Châu dành giải quán quân sao mai cũng là khi những người lính đảo đối mặt với sự xâm phạm của tàu lạ. Đây không phải là lần...
Các em thân mến! “Sự tích con Thạch Sùng kể về chàng Thạch Sùng từ một chàng trai nghèo khó trở thành một phú ông. Nhưng vì quá đắc ý tự mãn nên mất hết...
Trong ca trực của Tuân “còm”, Quang “cháy” và Hoàn “đơ” đã vô tình gây ra một vụ việc rắc rối khi lia ống kính viễn vọng theo dõi Tiến sĩ Hằng ngoài bờ...
Một trận diễn tập được diễn ra trên đảo, những tiếng tích ta tích ta được kết thành 1 tràng dài bất tận, làm sôi động hơn cuộc sống của người lính đảo....