Phần 4 của tác phẩm Phố vẫn gió của nhà văn Lê Minh Hà khép lại bằng kí ức của nhân vật tôi về những ngày tháng cuối đời của mẹ cô. Bà mất đột ngột ngay năm đầu tiên sau 1975. Bà cụ hàng xóm liệt giường liệt chiếu cũng mất sau đó mười hôm. Cái chết của mẹ và bà cụ hàng xóm khiến cô đặt câu hỏi có phải cuối đời con người ai cũng khốn khổ. Mẹ cô sống trong một khu tập thể mơ về một ngôi nhà không bao giờ trở lại được. Bà cụ hàng xóm nhớ một mảnh ruộng đã chôn chồng.
Tên chỉ huy nhìn lên trời xem sao Tua Rua và sao Bắc cực để đoán phương hướng và nhận ra nếu đủ nước, đủ lương thực, và không bị sốt rét, hổ vồ, rắn...
Đói khát và dở mếu dở khóc trước đàn chó sói là tình trạng khốn cùng của đám tàn quân Pol Pot và Tùng. Cả bọn không biết liệu bốn con người dặt dẹo khốn...
Cháy rừng, chó sói rừng cả bầy chạy thục mạng trốn vào hang sâu. Cả bọn Tùng vừa hoàn hồn thì lại phải đối mặt với tình trạng lưỡng lự tính nước đi hay ở,...