Kết thúc phần 9 tác phẩm “Phố vẫn gió” của tác giả Lê Minh Hà, ký ức đậm nét nhất của nhân vật tôi là anh Phan. Bây giờ anh Phan đã là một đại gia ở Việt Nam khi đã là soái ở Nga mười mấy năm. Với nhân vật tôi thì tính anh Phan trầm, ít nói. Anh bị đau dạ dày nặng và trưa mùa hạ thường đứng phơi quần áo giữa sân cởi trần quần đùi nhưng vẫn cuốn quanh bụng một cái khăn phu la màu xanh Cửu Long. Và mọi rắc rối xung quanh Béo cũng đều liên quan đến nơi ở của anh.
Người vợ hiền cùng con thơ đột ngột qua đời khiến anh Nguyễn Sinh Sắc không còn lòng dạ nào ở lại kinh thành Huế. Ba cha con lên đường trở về quê nhà....
Nhớ lời hứa với bà ngoại khi ở quê nhà là vô kinh thành sẽ tìm cách nhìn mặt vua rồi kể cho bà nghe khi về thăm quê, Côn xin phép mẹ cho mình được cùng...
Ở thành nội không lâu, Côn đã có nhiều bạn chơi thân như Công Tôn nữ Huệ Minh, Diệp Văn Kỳ. Côn tuy là nhỏ tuổi nhất nhưng lại là trung tâm của đám học...
Bịn rịn chia tay bà con làng xóm, vợ chồng anh Nguyễn Sinh Sắc cùng hai con trai khăn gói từ quê nhà vào Huế. Trên đường đi, những cảnh đẹp non nước mây...