Kết thúc phần 9 tác phẩm “Phố vẫn gió” của tác giả Lê Minh Hà, ký ức đậm nét nhất của nhân vật tôi là anh Phan. Bây giờ anh Phan đã là một đại gia ở Việt Nam khi đã là soái ở Nga mười mấy năm. Với nhân vật tôi thì tính anh Phan trầm, ít nói. Anh bị đau dạ dày nặng và trưa mùa hạ thường đứng phơi quần áo giữa sân cởi trần quần đùi nhưng vẫn cuốn quanh bụng một cái khăn phu la màu xanh Cửu Long. Và mọi rắc rối xung quanh Béo cũng đều liên quan đến nơi ở của anh.
Sự góp ý chân tình của anh tổ trưởng về cuộc sống, nhân cách con người khiến Núi thấm thía. Hắn như cướp lấy thời gian mà học nghề. Hắn tập vẽ các mẫu...
Sáu ngày sau khi Viện Kiểm sát nhận được đơn của cha Núi, hắn được đưa ra toà xét xử. Toà tuyên phạt hắn bốn mươi tháng tù cộng với hai mươi hai tháng án...