Kết thúc phần 9 tác phẩm “Phố vẫn gió” của tác giả Lê Minh Hà, ký ức đậm nét nhất của nhân vật tôi là anh Phan. Bây giờ anh Phan đã là một đại gia ở Việt Nam khi đã là soái ở Nga mười mấy năm. Với nhân vật tôi thì tính anh Phan trầm, ít nói. Anh bị đau dạ dày nặng và trưa mùa hạ thường đứng phơi quần áo giữa sân cởi trần quần đùi nhưng vẫn cuốn quanh bụng một cái khăn phu la màu xanh Cửu Long. Và mọi rắc rối xung quanh Béo cũng đều liên quan đến nơi ở của anh.
Nhìn tấm thân xanh xao, yếu ớt của Quỳnh, thím Ba và O Hường không khỏi thương xót. Hai người phụ nữ ra sức khuyên nhủ và bầy ra một đống đồ lề nào quân...
Chuyện của Quỳnh được sôi nổi bàn tán khắp nơi chiến khu. Mọi người thi nhau phỏng đoán, đánh cược với nhau vể chuyện em về hay ở lại. Năm đó là năm gian...
Từ Huế, cha Quỳnh là ông Tuần Vy, nguyên tuần phủ cũ sai hai người phụ nữ, một mẹ, một o già lên chiến khu xin cho Quỳnh về nhà. Hai người phụ nữ mang...
Tổ trinh sát Châu- sém, Hiền và Bồng da rắn lại được trung đoàn giao nhiệm vụ bám vị trí Cầu Nhi- một đồn giặc kề quốc lộ số Một, cách thành phố ba chục...
Do công tác liên lạc mà mừng thuộc làu tất cả đường đi lối lại trong chiến khu Hoà Mỹ. Nó đã tham mưu cho Trung đoàn vị trí đặt đài quan sát mới của chiến...