Kết thúc phần 9 tác phẩm “Phố vẫn gió” của tác giả Lê Minh Hà, ký ức đậm nét nhất của nhân vật tôi là anh Phan. Bây giờ anh Phan đã là một đại gia ở Việt Nam khi đã là soái ở Nga mười mấy năm. Với nhân vật tôi thì tính anh Phan trầm, ít nói. Anh bị đau dạ dày nặng và trưa mùa hạ thường đứng phơi quần áo giữa sân cởi trần quần đùi nhưng vẫn cuốn quanh bụng một cái khăn phu la màu xanh Cửu Long. Và mọi rắc rối xung quanh Béo cũng đều liên quan đến nơi ở của anh.
Những ngày chủ nhật không đi làm, Lượm mở lớp dạy chữ cho những đứa chưa biết chữ trong đội. Các bạn học rất chăm. Thấm thoát đã có đứa chập chững biết...
Lượm đi làm cỏ- vê sở Pốt đã được hơn một tháng. Trong thời gian đó nó cứ âm thầm nhưng ráo riết chuẩn bị cho cuộc vượt tù lần thứ ba. Ban ngày đi làm...
Chỉ sau hai tuần đi làm cỏ- vê, Lượm đã gây được tín nhiệm với hầu hết bọn Tây ở sở Pót, từ tên giám đốc cho đến tên lính gác. Nó làm việc, chăm chỉ, cẩn...