Kết thúc phần 9 tác phẩm “Phố vẫn gió” của tác giả Lê Minh Hà, ký ức đậm nét nhất của nhân vật tôi là anh Phan. Bây giờ anh Phan đã là một đại gia ở Việt Nam khi đã là soái ở Nga mười mấy năm. Với nhân vật tôi thì tính anh Phan trầm, ít nói. Anh bị đau dạ dày nặng và trưa mùa hạ thường đứng phơi quần áo giữa sân cởi trần quần đùi nhưng vẫn cuốn quanh bụng một cái khăn phu la màu xanh Cửu Long. Và mọi rắc rối xung quanh Béo cũng đều liên quan đến nơi ở của anh.
Ở buổi đọc truyện trước, trưa ngày 6 tháng 2 năm 1947, quân tiếp viện của giặc đã chọc thủng phòng tuyến sông Nong. Các bạn trong đội thiếu niên trinh sát...
Mừng về đến nhà thì tin mẹ đã đi tản cư về làng Phò, cách Bao Vinh chừng nửa ngày đường. Trên đường trở lại mặt trận em gặp Trung đoàn trưởng và Nghi –...
Ở buổi đọc truyện trước, tình hình mặt trận Huế lúc này biến chuyển hết sức quan trọng, Cục diện chiến xoay chiều mỗi ngày thêm bất lợi cho quân ta. Quân...
Nhờ sự phát hiện của Vịnh –sưa mà quân ta đã tiêu diệt được kho xăng và đạn bí mật của giặc. Tấm gương dũng cảm của người chiến sĩ nhỏ tuổi “ Chú thợ súng...