Kết thúc phần 9 tác phẩm “Phố vẫn gió” của tác giả Lê Minh Hà, ký ức đậm nét nhất của nhân vật tôi là anh Phan. Bây giờ anh Phan đã là một đại gia ở Việt Nam khi đã là soái ở Nga mười mấy năm. Với nhân vật tôi thì tính anh Phan trầm, ít nói. Anh bị đau dạ dày nặng và trưa mùa hạ thường đứng phơi quần áo giữa sân cởi trần quần đùi nhưng vẫn cuốn quanh bụng một cái khăn phu la màu xanh Cửu Long. Và mọi rắc rối xung quanh Béo cũng đều liên quan đến nơi ở của anh.
Lão Thích trốn tránh gặp người làng, một mình một bến tắm để không phải thấy mặt ai và không ai thấy mình. Vậy mà hôm nay lại xuất hiện thêm lão Cẩn ở...
Hiệu trước khi thoát li khỏi làng đã kể lại đầu đuôi chuyện anh với Thành cho Thỉnh biết. Hoá ra chuyện tình duyên của hai người không đi tới nơi tới trốn...