Kết thúc phần 9 tác phẩm “Phố vẫn gió” của tác giả Lê Minh Hà, ký ức đậm nét nhất của nhân vật tôi là anh Phan. Bây giờ anh Phan đã là một đại gia ở Việt Nam khi đã là soái ở Nga mười mấy năm. Với nhân vật tôi thì tính anh Phan trầm, ít nói. Anh bị đau dạ dày nặng và trưa mùa hạ thường đứng phơi quần áo giữa sân cởi trần quần đùi nhưng vẫn cuốn quanh bụng một cái khăn phu la màu xanh Cửu Long. Và mọi rắc rối xung quanh Béo cũng đều liên quan đến nơi ở của anh.
Âm u dưới đáy hố bẫy cọp tên Rô như trời đầy ngồi bệt xuống hố chờ chết, gã bất lực và nghĩ mông lung, hắn hiểu thế nào là sợ vã mồ hôi, hắn nghĩ tới vong...
Tùng chạy trốn tên Zô và y tá câm thì chưa về Lục Thum bỗng thấy mình đã bị thuộc hạ bỏ rơi với cái chân tàn tạ, hăn hình dung ra cảnh tượng chết tróc ở...
Trên đường tìm kiếm Sa Ly bắt gặp Tùng đang lên cơn sốt mê man, cô cởi quần áo lấy thân mình truyền nhiệt giữ ấm cơ thể anh, Tùng qua cơn nguy hiểm, anh...