Kết thúc phần 9 tác phẩm “Phố vẫn gió” của tác giả Lê Minh Hà, ký ức đậm nét nhất của nhân vật tôi là anh Phan. Bây giờ anh Phan đã là một đại gia ở Việt Nam khi đã là soái ở Nga mười mấy năm. Với nhân vật tôi thì tính anh Phan trầm, ít nói. Anh bị đau dạ dày nặng và trưa mùa hạ thường đứng phơi quần áo giữa sân cởi trần quần đùi nhưng vẫn cuốn quanh bụng một cái khăn phu la màu xanh Cửu Long. Và mọi rắc rối xung quanh Béo cũng đều liên quan đến nơi ở của anh.
Một buổi sáng định mệnh, Sáu Nguyện lang thang ra quán bún riêu và bất ngờ gặp lại Bảy Thu. Cô đang làm công nhân cho một công ty dệt liên doanh của Thành...
Ngay lần gặp đầu tiên ông nhà báo, chiêm tinh đã linh cảm dự báo Sáu Nguyện có thể sẽ vướng vào tù tội. Trong suốt buổi nói chuyện anh cũng chỉ hỏi như...
Sáu Nguyện đến gặp Bảy tỉnh đội và được nhận vào làm việc tại tỉnh đội, với nhiệm vụ đội trưởng đội bảo vệ kiêm chuyên viên phòng kinh doanh tổng hợp...
Không giữ được rừng, Ba Đẩu bất thần quỳ xuống, ba vái xin anh em tha thứ. Anh nhận ra mình không còn cách nào khác nữa là để mọi người phải rời xa nơi...