Kết thúc phần 9 tác phẩm “Phố vẫn gió” của tác giả Lê Minh Hà, ký ức đậm nét nhất của nhân vật tôi là anh Phan. Bây giờ anh Phan đã là một đại gia ở Việt Nam khi đã là soái ở Nga mười mấy năm. Với nhân vật tôi thì tính anh Phan trầm, ít nói. Anh bị đau dạ dày nặng và trưa mùa hạ thường đứng phơi quần áo giữa sân cởi trần quần đùi nhưng vẫn cuốn quanh bụng một cái khăn phu la màu xanh Cửu Long. Và mọi rắc rối xung quanh Béo cũng đều liên quan đến nơi ở của anh.
Thời điểm 1973 và trước năm 1974 là thời điểm hết sức khắc nghiệt của cuộc chiến tranh đang đi vào giai đoạn cuối cùng để taọ lực làm cú tổng tiến công...
Út Thêm chỉ chờ cơ hội để thốt lên tiếng gọi chú Sáu thân thuộc ngày nào. Thế nhưng Sáu Nguyện nhất quyết không muốn nhận ra cô. Ông khăng khăng nhận tội...
Sáu Nguyện phát hiện Năm Thành đúng là đang trốn tại nhà Tư Chao. Trước một người bạn đã gây nên tổn thất quá lớn trong trận càn, đã đảo ngũ, chiêu hồi,...
Sau vật lộn với đợt công kích của địch, Năm Thành mất tích, Ba Đẩu bị thương lủng bụng. Còn lại Út Thêm và Sáu Nguyện với một cánh rừng yên ắng và bóng...