Kết thúc phần 9 tác phẩm “Phố vẫn gió” của tác giả Lê Minh Hà, ký ức đậm nét nhất của nhân vật tôi là anh Phan. Bây giờ anh Phan đã là một đại gia ở Việt Nam khi đã là soái ở Nga mười mấy năm. Với nhân vật tôi thì tính anh Phan trầm, ít nói. Anh bị đau dạ dày nặng và trưa mùa hạ thường đứng phơi quần áo giữa sân cởi trần quần đùi nhưng vẫn cuốn quanh bụng một cái khăn phu la màu xanh Cửu Long. Và mọi rắc rối xung quanh Béo cũng đều liên quan đến nơi ở của anh.
“Biển sa mù” của Vũ Khánh – một câu chuyện vừa thực vừa mơ của một người đàn ông dốc hết tiền để mua một con cá lạ mang thả ra biển. Rồi anh ta mơ con cá...
Các em đã bao giờ nghe đến cây tre có 100 đốt chưa? Chắc chắn là trong cuộc sống không có thực rồi. Nhưng trong thế giới cổ tích muôn màu, chàng trai nhà...
Sau một tháng đi công tác ở Sài Gòn, Lý trở về nhà và thay đổi thành con người khác hẳn. Cuộc sống ăn chơi, trụy lạc ở đất Sài Thành sau một tháng đã biến...
Tục ngữ có câu: "Dã Tràng xe cát biển Đông. Nhọc lòng mà chẳng nên công cán gì". Chỉ con dã tràng ngày ngày xe cát lấp biển nhưng cứ có một đợt sóng lại...
Trong lá thư cuối cùng gửi về gia đình, Cừ đã công nhận những suy nghĩ sai lệch của mình về giáo dục trong gia đình, những nền nếp, đạo đức gia phong là...