Kết thúc phần 9 tác phẩm “Phố vẫn gió” của tác giả Lê Minh Hà, ký ức đậm nét nhất của nhân vật tôi là anh Phan. Bây giờ anh Phan đã là một đại gia ở Việt Nam khi đã là soái ở Nga mười mấy năm. Với nhân vật tôi thì tính anh Phan trầm, ít nói. Anh bị đau dạ dày nặng và trưa mùa hạ thường đứng phơi quần áo giữa sân cởi trần quần đùi nhưng vẫn cuốn quanh bụng một cái khăn phu la màu xanh Cửu Long. Và mọi rắc rối xung quanh Béo cũng đều liên quan đến nơi ở của anh.
“Bệnh tỉnh” của tác giả Phạm Duy Nghĩa là một tác phẩm tràn ngập những câu hỏi về bản chất đời sống bề bộn hôm nay, về bản chất nhân quần và cá nhân. Nhà...
Ở phần trước của tiểu thuyết, chúng ta đã chứng kiến cả đảo náo nức với tin có tàu ra. Theo dự đoán thì tàu ra lần này sẽ đón một số chiến sĩ hết nghĩa vụ...
Các em thân mến! Ngày xửa ngày xưa, trâu và bò là hai anh em kết nghĩa nhưng tính tình trái ngược nhau. Vì lười biếng không được trâu cho rơm ăn mà bò đã...
Cơn giông bão đã đến thật. Cánh lính trẻ lần đầu tiên chứng kiến chiếc vòi rồng cuồn cuộn như muốn nuốt trôi tất cả trên biển. Mạnh và Quang “cháy” may...