Kết thúc phần 9 tác phẩm “Phố vẫn gió” của tác giả Lê Minh Hà, ký ức đậm nét nhất của nhân vật tôi là anh Phan. Bây giờ anh Phan đã là một đại gia ở Việt Nam khi đã là soái ở Nga mười mấy năm. Với nhân vật tôi thì tính anh Phan trầm, ít nói. Anh bị đau dạ dày nặng và trưa mùa hạ thường đứng phơi quần áo giữa sân cởi trần quần đùi nhưng vẫn cuốn quanh bụng một cái khăn phu la màu xanh Cửu Long. Và mọi rắc rối xung quanh Béo cũng đều liên quan đến nơi ở của anh.
Đoàn tiếp đạn cho mặt trận vừa đến thì Xuân cũng bất ngờ đón con gái ra thăm. Mai là đứa con duy nhất của anh. Thấy con trong lòng anh dâng lên cảm giác...
Trận địa như bị cày xới bởi hàng loạt pháo bắn ra từ máy bay Mỹ. Xuân bị những tia lửa phụt vào lưng tưởng chừng khó mà sống sót. Trong bom đạn lòng Xuân...
Đi trên trận địa lòng Xuân bồi hồi cảm xúc. Các chiến sĩ tuổi đời còn trẻ những đã chịu bao vất vả thiếu thốn với một sức dẻo dai bền bỉ kì lạ. Trận địa...
Bọn Mỹ kéo máy bay đến đánh sớm. Các chiến sĩ sẵn sàng cho cuộc đối đầu với máy bay Mỹ. Trận đánh nhanh chóng kết thúc với 1 máy bay Mỹ bị trúng đạn bốc...