Kết thúc phần 9 tác phẩm “Phố vẫn gió” của tác giả Lê Minh Hà, ký ức đậm nét nhất của nhân vật tôi là anh Phan. Bây giờ anh Phan đã là một đại gia ở Việt Nam khi đã là soái ở Nga mười mấy năm. Với nhân vật tôi thì tính anh Phan trầm, ít nói. Anh bị đau dạ dày nặng và trưa mùa hạ thường đứng phơi quần áo giữa sân cởi trần quần đùi nhưng vẫn cuốn quanh bụng một cái khăn phu la màu xanh Cửu Long. Và mọi rắc rối xung quanh Béo cũng đều liên quan đến nơi ở của anh.
Ý chí người lính đã giúp Thanh Nguyễn không bị gục ngã. Anh xin vào làm ở Xí nghiệp Ván ép do Việt Cường, một cựu chiến binh đã từng chiến đấu ở mặt trận...
Khi ra viện, do sức khỏe yếu nên được đơn vị cho phục viên. Không may cho Thanh Nguyễn, khi về quê, anh bị kẻ gian lấy cắp hết quân tư trang, giấy tờ và...
Thanh Nguyễn tìm được đơn vị vào đúng giữa trưa ngày 30.4, đúng lúc Đài Phát thanh giải phóng đưa tin chiếc xe T54 mang số hiệu 83 đã húc đổ cánh cửa thép...