Kết thúc phần 9 tác phẩm “Phố vẫn gió” của tác giả Lê Minh Hà, ký ức đậm nét nhất của nhân vật tôi là anh Phan. Bây giờ anh Phan đã là một đại gia ở Việt Nam khi đã là soái ở Nga mười mấy năm. Với nhân vật tôi thì tính anh Phan trầm, ít nói. Anh bị đau dạ dày nặng và trưa mùa hạ thường đứng phơi quần áo giữa sân cởi trần quần đùi nhưng vẫn cuốn quanh bụng một cái khăn phu la màu xanh Cửu Long. Và mọi rắc rối xung quanh Béo cũng đều liên quan đến nơi ở của anh.
Châu sinh con thứ hai, cô đưa con về nhà mẹ đẻ để tiện gia đình chăm sóc. Sài cũng đưa con trai đầu về quê mẹ. Ở quê, gặp gỡ những người nông dân thật...
Việc Châu cắt phăng dây quai ba lô của Sài - chiếc ba lô chứa đầy những kỷ vật chiến trường, cùng với dồn nén vô số mâu thuẫn trong đời sống hôn nhân...
Bị cả phía gia đình mình và gia đình Châu coi thường, Sài có cảm giác mình đang cố sức leo cây,cứ ngửa mặt, cố mãi mà không đủ sức. Anh cảm thấy cô đơn và...