Đại đội xung kích của Sản hành quân hoả tốc lên Thái Nguyên chuẩn bị tác chiến trong điều kiện thời tiết rét buốt đã 12 ngày đêm. Lúc này sức khoẻ của bộ đội đã cạn kiệt nhưng vẫn phải đi vác gạo để đảm bảo lương thực. Trong cuộc hội ý với các chi uỷ viên, Bí thư Sản nhận định và quán triệt, trận đánh đồng bằng lần này sẽ mệt mỏi và khó khăn hơn rất nhiều nên bằng mọi giá phải ổn định tinh thần cho bộ đội, đảm bảo hậu cần tốt , nâng cao kỉ luật bí mật quân sự.
Không giữ được rừng, Ba Đẩu bất thần quỳ xuống, ba vái xin anh em tha thứ. Anh nhận ra mình không còn cách nào khác nữa là để mọi người phải rời xa nơi...
Gặp lại Ba Đẩu, biết bao buồn vui trở về với hai người bạn từng vào sinh ra tử. Những giọt nước mắt nghẹn ngào, lặng lẽ, xót xa cho nhau. Ba Đẩu cho biết...
Thế là lại ra đi. Sáu Nguyện tự nhủ phải chăng là cái số của anh nó thế, nhà nước không xong mà tư nhân cũng không được. Bước chân lãng du cuộc hành trình...