Trước khi vào chiến dịch, bộ đội nhận được thư Bác. Trong thư Bác căn dặn “Chiến dịch này là lần đầu tiên đánh đồng bằng mà địch thì có sự chuẩn bị. Chính vì lẽ đó mà ta quyết phải thắng. Các chú phải cố gắng diệt nhiều địch, lập nhiều công để giành lấy giải thưởng tối cao… Chào thân ái và quyết thắng. Hồ Chí Minh”. Lời động viên của Bác đã tiếp thêm sức mạnh cho bộ đội quyết tâm trong trận này không thắng không về.
Tên chỉ huy tàn quân Pol Pot sau khi được cắt khúc chân bị thương đã ngất lịm đi rồi trôi vào mộng mị. Hồn vía lìa khỏi xác chu du đến miền đất giáp biên...
Tên chỉ huy nhìn lên trời xem sao Tua Rua và sao Bắc cực để đoán phương hướng và nhận ra nếu đủ nước, đủ lương thực, và không bị sốt rét, hổ vồ, rắn...
Đói khát và dở mếu dở khóc trước đàn chó sói là tình trạng khốn cùng của đám tàn quân Pol Pot và Tùng. Cả bọn không biết liệu bốn con người dặt dẹo khốn...
Cháy rừng, chó sói rừng cả bầy chạy thục mạng trốn vào hang sâu. Cả bọn Tùng vừa hoàn hồn thì lại phải đối mặt với tình trạng lưỡng lự tính nước đi hay ở,...