Hà Thanh Nguyễn bị thương và được đưa vào điều trị tại bệnh viện dã chiến tiền phương Củng Sơn. Vô tình anh gặp lại Xuân Thịnh, bệnh viện trưởng, người cùng quê Bách Thanh. Cả Xuân Thịnh và Thanh Nguyễn đều trào dâng trong lòng những kỉ niệm giữa hai người. Vốn có tình cảm đặc biệt với Thanh Nguyễn, cùng với trách nhiệm của một bệnh viện trưởng, Xuân Thịnh đã giành hết sức mình chăm sóc và động viên Thanh Nguyễn mau chóng bình phục.
Giữa những ngày bối rối không biết đi đâu về đâu, Sài đã nhận quyết định chuyển về trường Đại học Kỹ thuật quân sự. Vậy là anh đã có cái nghề, có cái cần...
Sài không thể ngờ rằng cuộc sống cực nhọc của người lính đối với anh lại thiêng liêng đến thế. Mười 17 năm vào lính thì 11 năm anh đi biền biệt, nguyên...
Khi nghe một người cùng quê học với Hương và Sài báo tin cụ đồ Khang – bố của Sài mất, Hương đã quyết định về quê viếng cụ đồ. Trong đám ma cụ đồ mọi...