Cường bị thương phải nằm ở trạm hậu phẫu mười lăm ngày. Hồng đã rất lo lắng cho Cường khi thấy anh bị thương và chăm sóc cho anh. Giữa bao nhiêu thương binh cô không khóc nhưng khi nhận ra anh, cô đã khóc, bởi cô có tình cảm đặc biệt dành cho Cường. Cường đã cảm nhận được tình yêu thương, sự chăm sóc của Hồng dành cho anh. Đó cũng là một phần của lí do khi Cường từ chối cơ hội quay về tiếp tục việc học ở nước ngoài.
Tiểu thuyết “Tiễn biệt những ngày buồn” bắt đầu bằng sự trở về của bà Mão - người chị nuôi của "trạm đón tiếp" năm xưa . Cái trạm này nay đã thành khu...
“Tiễn biệt những ngày buồn” là cuốn tiểu thuyết được nhà văn Trung Trung Đỉnh viết vào những năm 1980 của thế kỷ 20, lúc đời sống đang trong giai đoạn...
Nghi nhận ra chị tổ trưởng dân công lừng danh của chiến khu đang trong tình trạng nguy kịch chính là mẹ của Mừng. Nó đề nghị bác sĩ Thiền viết mấy chữ gửi...