Cường bị thương phải nằm ở trạm hậu phẫu mười lăm ngày. Hồng đã rất lo lắng cho Cường khi thấy anh bị thương và chăm sóc cho anh. Giữa bao nhiêu thương binh cô không khóc nhưng khi nhận ra anh, cô đã khóc, bởi cô có tình cảm đặc biệt dành cho Cường. Cường đã cảm nhận được tình yêu thương, sự chăm sóc của Hồng dành cho anh. Đó cũng là một phần của lí do khi Cường từ chối cơ hội quay về tiếp tục việc học ở nước ngoài.
Sau khi ở lại làng Trò một ngày, chuẩn bị cơm nắm, muối mè để hành quân vượt núi lên chiến khu Hòa Mỹ , Đội rời làng lúc mờ sáng, được ông lão tên Bụng có...
Ở buổi đọc truyện trước, trưa ngày 6 tháng 2 năm 1947, quân tiếp viện của giặc đã chọc thủng phòng tuyến sông Nong. Các bạn trong đội thiếu niên trinh sát...