Cường bị thương phải nằm ở trạm hậu phẫu mười lăm ngày. Hồng đã rất lo lắng cho Cường khi thấy anh bị thương và chăm sóc cho anh. Giữa bao nhiêu thương binh cô không khóc nhưng khi nhận ra anh, cô đã khóc, bởi cô có tình cảm đặc biệt dành cho Cường. Cường đã cảm nhận được tình yêu thương, sự chăm sóc của Hồng dành cho anh. Đó cũng là một phần của lí do khi Cường từ chối cơ hội quay về tiếp tục việc học ở nước ngoài.
Tù chính trị bắt đầu nổi dậy phá nhà giam. Đám lính quản trại không can thiệp nổi những người tù đang bừng bừng giận dữ, trong số đó Trần Huy Liệu, Vương...
Câu thành ngữ “Dao sắc không gọt được chuôi” có lẽ phù hợp để nói về sự bất lực của người cha trong truyện ngắn này. Ông là tiến sỹ tâm lý học, đã lập...
Nguyễn Tấn Phúc với bí danh là Tếnh cán bộ mặt trận Việt Minh Yên Bái cho rằng đã tới lúc công khai tổ chức cách mạng với đông đảo quần chúng, Tếnh nói...
Được giác ngộ, quản tù Hà Văn Lượng, Bùi Đức Lạc trở thành cơ sở liên lạc của cách mạng ở trong và ngoài nhà tù. Nguyễn Đức Quỳ nghe tin như vậy rất mừng,...