Sau thời gian dưỡng thương Cường chia tay Hồng sang sông trở lại Thành. Tiếp những dòng thư gửi mẹ, Cường kể cho mẹ biết anh không những không chết mà cuộc chiến một mất một còn lại hào phóng ban tặng cho anh tình yêu của Hồng - một người con gái Quảng Trị mặn mòi, sâu xa, tinh tế và dịu dàng. Anh cảm giác tất cả đức tính tốt đẹp của các cô gái trên trái đất này đều hội tụ vào Hồng.
Xuân Hương viết thư gửi Đội Kình nói không muốn sống cuộc sống chồng chung nữa. Cuối thư là bài thơ “ Khóc ông Tổng Cóc”. Đội Kình nổi giận khi thấy Xuân...
Bước vào cuộc sống vợ chồng thực, Xuân Hương phải đối mặt với thực tế. Về quê chồng, nàng bị ghẻ lạnh, thị phi bởi cách sống không phù hợp với thôn quê....