Sau thời gian dưỡng thương Cường chia tay Hồng sang sông trở lại Thành. Tiếp những dòng thư gửi mẹ, Cường kể cho mẹ biết anh không những không chết mà cuộc chiến một mất một còn lại hào phóng ban tặng cho anh tình yêu của Hồng - một người con gái Quảng Trị mặn mòi, sâu xa, tinh tế và dịu dàng. Anh cảm giác tất cả đức tính tốt đẹp của các cô gái trên trái đất này đều hội tụ vào Hồng.
Từ khi khỏi mắt, Minh thường xuyên vắng nhà. Liên không âu yếm, khuyên ngăn chồng nữa mà nàng đối phó bằng tấm lòng nhẫn nại. Theo lời khuyên của Văn,...
Sau phẫu thuật, mắt Minh đã sáng trở lại, chàng thấy mọi vật đều tốt tươi lên, chỉ mình Liên là xấu đi nhiều. Trong lúc Minh đang tìm lục đọc lại bức thư...