Sau thời gian dưỡng thương Cường chia tay Hồng sang sông trở lại Thành. Tiếp những dòng thư gửi mẹ, Cường kể cho mẹ biết anh không những không chết mà cuộc chiến một mất một còn lại hào phóng ban tặng cho anh tình yêu của Hồng - một người con gái Quảng Trị mặn mòi, sâu xa, tinh tế và dịu dàng. Anh cảm giác tất cả đức tính tốt đẹp của các cô gái trên trái đất này đều hội tụ vào Hồng.
Chỉ trong vòng có mấy ngày mà tình thế đã thay đổi đến chóng mặt. Dân chúng H’Mông ở các nơi kéo nhau về Nùng Xín đông nghìn nghịt, số lượng đã lên đến...
Từ sau lễ hội Gầu Tào , Pinh không thiết làm việc gì nữa, anh thường cáo ốm nằm co ro ở nhà. Người vợ, dù Pinh chẳng yêu đương gì cũng đã mất về tay thầy...