Sau thời gian dưỡng thương Cường chia tay Hồng sang sông trở lại Thành. Tiếp những dòng thư gửi mẹ, Cường kể cho mẹ biết anh không những không chết mà cuộc chiến một mất một còn lại hào phóng ban tặng cho anh tình yêu của Hồng - một người con gái Quảng Trị mặn mòi, sâu xa, tinh tế và dịu dàng. Anh cảm giác tất cả đức tính tốt đẹp của các cô gái trên trái đất này đều hội tụ vào Hồng.
Chuyến đi cùng mẹ tìm hài cốt của anh trai mặc dù gặp nhiều khó khăn bởi khung cảnh đã đổi thay nhiều, nhưng may mắn cuối cùng tâm nguyện của mẹ anh là...
Ở buổi đọc truyện trước sau cuộc cãi vã với trưởng phòng Nguyễn Quách về quan điểm
của người làm báo, Linh trở về nhà và trên cái nơi anh gọi là “chòi...