Sau thời gian dưỡng thương Cường chia tay Hồng sang sông trở lại Thành. Tiếp những dòng thư gửi mẹ, Cường kể cho mẹ biết anh không những không chết mà cuộc chiến một mất một còn lại hào phóng ban tặng cho anh tình yêu của Hồng - một người con gái Quảng Trị mặn mòi, sâu xa, tinh tế và dịu dàng. Anh cảm giác tất cả đức tính tốt đẹp của các cô gái trên trái đất này đều hội tụ vào Hồng.
Là người hoạt động ở mặt trận ngoại giao nên mẹ của Cường hiểu rõ tính chất ác liệt của chiến tranh nhưng vì lý tưởng và sự quyết tâm của con trai khiến...
Khi ra trận, Cường viết nhật kí nói hết mọi điều về nơi mình đang chiến đấu, nhận thức mọi chuyện như thế nào anh đều nói với mẹ. Chỉ mấy giờ đồng hồ vùi...