Cuộc chiến đấu giữ Thành cổ đã bước sang ngày thứ bẩy mươi lăm. Hải bị địch tra tấn và xử anh trước Thành cổ. Chũng tẩm xăng vào người Hải rồi đốt cháy. Người chiến sĩ đã hoá thành ngọn đuốc sống giữa mênh mông hoang tàn. Hải đã “hoá” đi lý lịch, quá khứ buồn đau của mình bàng ngọn lửa tự tôn, anh hùng như thế. Hình ảnh ấy đã thức tỉnh trong Sen. Sen đã nhận ra sai lầm vì lòng tham của mình, đã tỉnh ngộ tiếp tục chiến đấu và ngã xuống với phẩm chất cao đẹp của người lính.
Dẫu trong lòng rất ngưỡng mộ và kính trọng người bạn cũ Phan Bội Châu nhưng Nguyễn Sinh Sắc vẫn không đồng tình với chủ trương “dựa vào Nhật đánh Pháp”...
Hai anh em Tất Đạt, Tất Thành rất vui khi các buổi tối được đến nhà thầy giáo Lê Tám học thêm tiếng Pháp. Lúc này, phong trào học chữ Quốc ngữ lan rộng....
Phượng Quý từ làng Dương Nỗ lên thăm chỗ ở của cha con ông Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc ở Huế. Mượn cớ lên thăm thầy cũ nhưng chính là cô muốn có dịp được ở...
Theo cha vào Huế, cuộc sống của anh em Khiêm, Côn như bước sang một trang mới khi họ được gặp gỡ những người bạn mới cùng chung mục đích muốn học chữ Quốc...