Cuộc chiến đấu giữ Thành cổ đã bước sang ngày thứ bẩy mươi lăm. Hải bị địch tra tấn và xử anh trước Thành cổ. Chũng tẩm xăng vào người Hải rồi đốt cháy. Người chiến sĩ đã hoá thành ngọn đuốc sống giữa mênh mông hoang tàn. Hải đã “hoá” đi lý lịch, quá khứ buồn đau của mình bàng ngọn lửa tự tôn, anh hùng như thế. Hình ảnh ấy đã thức tỉnh trong Sen. Sen đã nhận ra sai lầm vì lòng tham của mình, đã tỉnh ngộ tiếp tục chiến đấu và ngã xuống với phẩm chất cao đẹp của người lính.
Ông Thỉnh bỗng thấy áy náy chuyện bấy lâu nay không quan tâm tới mẹ con Thành, đứa em gái không được may mắn vì phải nghe theo lời bố và anh trai. Qua nhà...
Trong làng, Thoảng đi học cũng được gần nửa năm, ông Thuận rời làng cũng được chừng một năm rồi. Một người là đi thoát li để nay mai sẽ là cán bộ làm rạng...
Hiền không tới gặp Thuỳ được như đã hẹn vì bố cô có chuyện muốn nói cùng hai chị em. Ông đã bán nhà và muốn chuyển hai chị em lên vùng Tây Bắc sống. Ở đó...