Những năm gần đây, các con đường khắp ngõ phố, làng quê trên đất nước ta đều rực rỡ sắc hoa. Đó là kết quả thực hiện Chương trình mục tiêu quốc gia xây dựng nông thôn mới. Và để có được những hình ảnh đẹp đẽ và văn minh ấy là nhờ công sức và cống hiến của bao con người, trong đó có những người như nhân vật bà Tịch và ông Có trong truyện ngắn “Đường hoa rực rỡ” của tác giả Đỗ Xuân Thu sau đây. Trong không khí của mùa xuân mới, mời quý vị cùng đón nghe câu chuyện nhân văn và ý nghĩa này.
Sau khoảng thời gian hơn ba tháng làm phu đào đất cho người bạn tù của Dũng đang ở vị thế bưởng trưởng, Lãm cảm thấy kiệt sức , nhục nhã vì bị bóc lột sức...
Nam tìm gặp lại vợ chồng Lãm nhưng họ đã đi khỏi khu phố. Anh nhờ chị hàng nước gửi giúp ít đồ, một số tiền cho vợ chồng gã và có nhã ý mời hai vợ chồng...
Cô vợ của Lãm gõ cửa nhà Nam vào một đêm mưa gió. Đánh vào lòng trắc ẩn của anh, sau khi xin ăn và ngủ nhờ, sáng hôm sau cô ta đã cuỗm đi toàn bộ số tiền...
Một đôi vợ chồng và đứa con nhỏ còn bế ngửa cư trú ở phố nhà binh đã gần ba tháng. Anh chồng từng là bộ đội, đã từng chốt ở tiền đồn biên giới, đã hết...
Từ ngày Thảo đi, cuộc sống của hai bố con cũng đỡ chật vật hơn, nhưng sự thiếu vắng bóng dáng người vợ, người mẹ trong căn nhà nhỏ ấy không gì khỏa lấp...