Thú, một người lính trẻ, với quá khứ đầy khó khăn và những cảm xúc sâu sắc về gia đình và trách nhiệm. Bố của Thú là một người tàn tật, sống trong tủi thân và sự bất lực, nhưng sau khi tham gia công tác xã hội, ông dần cải thiện và trở thành một người được xã viên quý trọng. Ông cảm thấy ân hận vì những năm tháng trước đây, khi ông không thể chăm lo cho gia đình và làm gương cho con cái. Trước khi Thú nhập ngũ, bố cậu đã viết cho con một bài thơ và dặn dò rằng Thú cần cố gắng phấn đấu để thay đổi...
Dự đám tang của cụ Phan Chu Trinh, nghe bài điếu văn do bà Đạm Phương đọc, Võ Nguyên Giáp như cảm được cốt cách của các nhà khoa bảng yêu nước. Ông hiểu...
Xe của Bộ trưởng Võ Nguyên Giáp vào đến Huế trong một buổi chiều đông lạnh. Đã gần mười năm ông mới trở lại Huế. Ông bồi hồi nhớ lại bao cảnh cũ người...
Trên đường vào Nam, những kí ức về quê hương Quảng Bình lại tràn về trong đại tướng Võ Nguyên Giáp. Ông nhớ những lời dạy bảo của người ông ngoại về ý...