Thú, một người lính trẻ, với quá khứ đầy khó khăn và những cảm xúc sâu sắc về gia đình và trách nhiệm. Bố của Thú là một người tàn tật, sống trong tủi thân và sự bất lực, nhưng sau khi tham gia công tác xã hội, ông dần cải thiện và trở thành một người được xã viên quý trọng. Ông cảm thấy ân hận vì những năm tháng trước đây, khi ông không thể chăm lo cho gia đình và làm gương cho con cái. Trước khi Thú nhập ngũ, bố cậu đã viết cho con một bài thơ và dặn dò rằng Thú cần cố gắng phấn đấu để thay đổi...
Sau khoảng thời gian hơn ba tháng làm phu đào đất cho người bạn tù của Dũng đang ở vị thế bưởng trưởng, Lãm cảm thấy kiệt sức , nhục nhã vì bị bóc lột sức...
Nam tìm gặp lại vợ chồng Lãm nhưng họ đã đi khỏi khu phố. Anh nhờ chị hàng nước gửi giúp ít đồ, một số tiền cho vợ chồng gã và có nhã ý mời hai vợ chồng...
Cô vợ của Lãm gõ cửa nhà Nam vào một đêm mưa gió. Đánh vào lòng trắc ẩn của anh, sau khi xin ăn và ngủ nhờ, sáng hôm sau cô ta đã cuỗm đi toàn bộ số tiền...