Vũ bị thương nặng trong một vụ nổ bom, nhưng may mắn sống sót. Tuy nhiên, sự sống sót của anh dường như là kết quả của sự may mắn chứ không phải do sự tính toán cẩn thận. Sau khi ra viện, Vũ được phép nghỉ một tuần về thăm quê. Trở về quê hương sau ba năm xa cách, nghe tin bố và em Phúc không còn nữa, Vũ hoàn toàn suy sụp. Tâm trạng của anh trở nên trống rỗng, không còn cảm giác gì ngoài sự đau đớn, hoang mang và tuyệt vọng. Mặc dù sự đau buồn và thất vọng đang dâng trào, Vũ vẫn cố gắng kiềm...
Duy cứ thế miên man trong thế giới suy tưởng đứt gãy của anh, thế giới mà anh không còn muốn cảm thấy có M. Anh bỗng thấy tên anh và tên M đứng cạnh nhau...
Duy nhớ về những ngày đầu gặp M. Nàng là môt người lạc quan, cứng cỏi và giàu tình cảm một cách lạ lùng. Sau lần M liều mình cứu anh ở bãi tắm, Duy choáng...
Duy mệt mỏi trở về phòng khách sạn khi không còn tìm thấy bóng áo trắng kia, anh cảm thấy như một thứ quý giá vừa vuột khỏi tay mình. Anh đau khổ khi biết...