Về đến đơn vị, Vũ chứng kiến những khó khăn không ngừng đổ dồn vào binh trạm, cùng với những tình huống bất ngờ và khó lường mà anh phải đối mặt. Binh trạm bộ hai lần bị B52, hai lần chuyển chỗ ở, chính uỷ ra nằm ở trọng điểm, binh trạm trưởng bị ốm nhưng vẫn phải chỉ huy đơn vị. Việc Trường tự động cho chạy xe, mười bẩy chiếc bị bom đánh cháy bị cho là tội gián điệp, đang chờ kết luận.
Không giữ được rừng, Ba Đẩu bất thần quỳ xuống, ba vái xin anh em tha thứ. Anh nhận ra mình không còn cách nào khác nữa là để mọi người phải rời xa nơi...
Gặp lại Ba Đẩu, biết bao buồn vui trở về với hai người bạn từng vào sinh ra tử. Những giọt nước mắt nghẹn ngào, lặng lẽ, xót xa cho nhau. Ba Đẩu cho biết...
Thế là lại ra đi. Sáu Nguyện tự nhủ phải chăng là cái số của anh nó thế, nhà nước không xong mà tư nhân cũng không được. Bước chân lãng du cuộc hành trình...