Trường nhận lệnh chuyển vào phía trong tuyến phía tây Trường Sơn. Trước khi đi anh đến thăm Ngà. Qua cuộc gặp, Ngà nhận ra tình cảm chân thành của Trường, hai người dần dần hiểu nhau hơn. Chia tay Trường, Ngà tỏ ra bình thản nhưng ẩn sâu trong lời nói là sự buồn bã và cô đơn. Cô nhận ra rằng dù có gặp lại anh hay không, thì sự gặp gỡ này chỉ là những khoảnh khắc thoáng qua, như cô và đồng đội vẫn đứng bên đường chờ đợi xe các anh qua như nhịp đập trái tim mình.
Trong khí thế của những ngày tuổi trẻ cả nước nô nức lên đường, Oánh – Tiểu đoàn trưởng đặc công rất vui khi được điều động vào chiến trường Tây Nguyên....
Trong những ngày đang rệu rã, hoang mang trước sự bỏ mặc của người Mỹ và khí thế tiến công như vũ bão của quân giải phóng, người cha tư bản của tên Tuấn...