Chiến dịch Tây Nguyên, mở đầu với Chiến thắng Buôn Mê Thuột đã mở ra một cục diện mới thuận lợi để chúng ta tiến về giải phóng Sài Gòn. Càng những ngày cuối tháng 4/1975, khí thế tiến công của quân ta càng dồn dập, trái hẳn với sự rệu rã, hoang mang, nhục nhã của đội quân ngụy quyền. Lúc này, nữ chiến sĩ tình báo Dung cũng đã có mặt ở cửa ngõ Sài Gòn với một nhiệm vụ mới: nhân danh quân giải phóng vào sào huyệt quân ngụy thuyết phục bọn chúng ra đầu hàng.
Tên chỉ huy tàn quân Pol Pot sau khi được cắt khúc chân bị thương đã ngất lịm đi rồi trôi vào mộng mị. Hồn vía lìa khỏi xác chu du đến miền đất giáp biên...
Tên chỉ huy nhìn lên trời xem sao Tua Rua và sao Bắc cực để đoán phương hướng và nhận ra nếu đủ nước, đủ lương thực, và không bị sốt rét, hổ vồ, rắn...
Đói khát và dở mếu dở khóc trước đàn chó sói là tình trạng khốn cùng của đám tàn quân Pol Pot và Tùng. Cả bọn không biết liệu bốn con người dặt dẹo khốn...
Cháy rừng, chó sói rừng cả bầy chạy thục mạng trốn vào hang sâu. Cả bọn Tùng vừa hoàn hồn thì lại phải đối mặt với tình trạng lưỡng lự tính nước đi hay ở,...