Năm 1903, khi 13 tuổi, sống ở làng Sen cùng với cha (cụ Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc), anh trai (Khiêm), chị gái (Thanh), Côn đã nổi bật là một cậu bé thông minh, linh lợi, luôn nổi trội trong các trò chơi trận giả, đóng vai nghĩa quân cùng bọn trẻ trong làng. Sống giữa cái nôi của vùng quê giàu các làn điệu dân ca, Côn đã thuộc rất nhiều văn chương và giỏi ứng khẩu hát đối, hát dặm.
Dù không hẹn trước nhưng Jean vẫn ra tận sân bay đón Phương Vy để đưa cô về kịp giờ thi. Jean đã giận Vy khi cô không nghe theo lời anh mà vẫn về Việt Nam...
Vy nghe theo mọi người quyết định về Việt Nam chịu tang bà nội mặc dù chỉ còn mấy ngày nữa là thi môn học chính. Quang biết tin Vy phải gấp gáp về VN,...
Mặc kệ mọi người cùng nhà trọ tìm gọi, Phương Vy đã có những ngày nghỉ lễ hạnh phúc nhất cùng với Jean ở Vienne. Cô còn đang ngất ngây khi Jean thú nhận...
Không nhận được lời đề nghị nào từ Jean cho kì nghỉ lễ giáng sinh nên Vy đành chấp nhận lời đề nghị của chị Linh. Cô đón tàu đi Pari như đã định, nhưng...