Dẫu đỗ đạt cao, nhưng thấm nỗi đau mất nước, hiểu quan lại cũng chỉ là bù nhìn dưới sự đô hộ của thực dân Pháp, ông Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc đã viện lý do để từ chối không ra làm quan, chấp nhận cuộc sống thanh bạch, nghèo túng nơi quê nhà. Tiếng tăm về ông Phó bảng tài giỏi, cương trực vang khắp các vùng. Dân làng Võ Liệt, Thanh Chương cử người đến Nam Đàn mời ông sang dạy học cho con cháu họ. Ông Phó bảng đã vui vẻ nhận lời, mang theo hai con trai Khiêm và Côn đi cùng. Được khám phá một vùng đất...
Bọn Ân tới đoạn sông Di bị sông Lạc cắt xéo qua như hai nét tạo thành chữ X. Nơi có loài ốc Bụt quý hiếm. Ốc đắt như vàng khiến cho ngư dân hai dòng sông...
Gặp những người trong hội pê đê, Ân chợt nghi ngờ điều gì đã giúp mình không phơi bày bản thân, bộc lộ thiên tính như nhóm người kia? Là kì vọng của mẹ...
Ân đi tìm chị Ánh mà giờ đây chính cậu cũng không còn nhớ gương mặt chị. Không còn tăm hơi tin tức gì của chị, cả sông Di giờ đây cũng khác xa trong miêu...