Năm 1905, ông Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc quyết định gửi anh em Khiêm và Côn lên trọ học ở Vinh để học chữ Quốc ngữ. Chỉ qua tuần học đầu tiên, hai anh em được đặc cách chuyển lên lớp dự bị. Lúc này Côn đã 15 tuổi. Môi trường học mới như mở ra cho cậu một chân trời mới, cùng ý thức phải học thêm tiếng Pháp. Cậu bắt đầu để ý và cảm nhận thấy khẩu hiệu “Tự do – Bình đẳng – Bác ái” treo ở cổng trường không đúng với những gì cậu đã được chứng kiến. Trước khi sang Nhật, cụ Phan Bội Châu đã bí mật hẹn gặp...
Tên chỉ huy tàn quân Pol Pot sau khi được cắt khúc chân bị thương đã ngất lịm đi rồi trôi vào mộng mị. Hồn vía lìa khỏi xác chu du đến miền đất giáp biên...
Tên chỉ huy nhìn lên trời xem sao Tua Rua và sao Bắc cực để đoán phương hướng và nhận ra nếu đủ nước, đủ lương thực, và không bị sốt rét, hổ vồ, rắn...
Đói khát và dở mếu dở khóc trước đàn chó sói là tình trạng khốn cùng của đám tàn quân Pol Pot và Tùng. Cả bọn không biết liệu bốn con người dặt dẹo khốn...
Cháy rừng, chó sói rừng cả bầy chạy thục mạng trốn vào hang sâu. Cả bọn Tùng vừa hoàn hồn thì lại phải đối mặt với tình trạng lưỡng lự tính nước đi hay ở,...