Giống như lần trước, ông Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc không muốn ra làm quan. Nhưng nếu khước từ triều đình cũng sẽ chẳng để cho ông yên. Vả lại, nghe theo lời khuyên của Tổng đốc Đào Tấn, vào Huế làm quan sẽ có điều kiện cho anh em Khiêm, Côn học tiếp, ông đã nhận lời. Bịn rịn chia tay chị Thanh, ba cha con lên đường tới kinh thành Huế. Lúc này Côn cũng đã 16 tuổi. Tranh thủ những ngày ông Phó bảng chưa nhận chức, ba cha con ra ngoại thành viếng mộ bà Hoàng Thị Loan trong nỗi buồn tủi, thương nhớ...
Người ta thông báo cho Ron cái tin thật khủng khiếp: Bé Thơm bị ung thư máu, chỉ có thể sống được một thời gian ngắn nữa . Đối với Ron bây giờ việc quan...
Không ai biết về quá khứ của bà Điếc ngoài thông tin bà là người chuyên sống bằng nghề giúp việc. Khi mẹ bà nhắm mắt xuôi tay có để lại cho bà – người con...
Không khí ấm áp của bữa ăn tất niên khiến Ron lần đầu tiên cảm thấy gia đình là tổ ấm, là nơi che chở cho mình. Ron luôn tâm niệm thương vợ, thương con...
Sự biến động trong ba ngày Tết của khu nhà không ồn ào, nhưng thực sự là một bước chuyển đầy khắc nghiệt và dữ dội đối vưới mỗi gia đình, mỗi con người....