Với trí tuệ uyên bác và sự công tâm, chính trực, từ ngày lên làm quan tri huyện tại Bình Khê, ông Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc đã dốc lòng cho việc lo cho dân nghèo, khiến nhân dân trong vùng nức tiếng ca ngợi, song bọn tay sai, cường hào của thực dân Pháp đem lòng ghét ghen. Bất ngờ được gặp đứa con mà ông yêu quí ở chốn xa xôi, niềm vui trong ông vỡ òa. Ba ngày ngắn ngủi cha con bên nhau thật hạnh phúc. Trước khi chia tay, ông đã đưa Nguyễn Tất Thành đi thăm một số nơi di tích lịch sử phong trào Tây...
Tiểu đội của Cường được giao nhiệm vụ làm mũi chủ công phá thế cắm cờ của địch. Như một sự sắp đặt của số phận, lại như một sự ngẫu nhiên đến khó tin đại...
Để giữ được Thành cổ vững chắc quân ta thương vong nhiều, mỗi ngày mất đi trên trăm người, không sức nào bổ sung nổi. Nhưng tinh thần anh em vẫn không suy...
Trong đầu tên trung uý Quang không khỏi day dứt sống lại toàn bộ trận đánh giáp lá cà trong Thành cổ vừa qua. Hắn không thể hiểu nổi sự chống trả quật...
Cuộc chiến đấu bảo vệ Thành cổ đã bước sang ngày thứ ba mươi. Để có được con số ba mươi mang tinh thần bám trụ phi thường ấy trong cục diện quá chênh lệch...