Với sự đùm bọc, giúp đỡ của những người lao động nghèo, Nguyễn Tất Thành (anh Ba) đã xin được một chân bán báo. Tình cờ anh biết trường công nhân Hàng hải đang tuyển sinh, nhà trường lo cả chỗ ăn, nghỉ và nơi thực tập. Trong lúc Tất Thành đang băn khoăn vì thời gian đào tạo 3 năm hơi dài thì anh gặp lại Kỳ - một trong những người bạn thân lúc học ở Huế. Được Kỳ động viên và giúp đỡ, anh đã nộp đơn xin vào học.
Nhận quyết định nghỉ hưu non, về tới nhà, vợ con chưa kịp mừng, làng xóm chưa kịp đến thăm, công việc nhà chưa kịp bàn bạc, tính toán gì, thì tới ngày...