Theo chồng về quê. Vốn quen được chiều chuộng từ nhỏ, nay gặp mẹ chồng ghê gớm, cô Cho vợ Quả hết sức tủi thân. Nhưng điều khiến cô cảm thấy khó chịu hơn khi nhận thấy sự khác lạ trong ánh mắt của Say và Quả lúc hai người nhìn nhau“như có cả vạt cỏ tranh vừa bị châm một que diêm, cháy bùng bùng lên”.
Thương con chưa đầy năm đã bị mẹ bỏ rơi, Núi ôm con nhỏ lên tận Bắc Giang tìm vợ. Không có chỗ ngủ, hai bố con Núi phải ngủ bờ, ngủ bụi dưới mái hiên,...
Vì con, Núi đành chịu mất đi Hồng, người vợ hiền thảo, sống có trước có sau và quay lại với Mai. Vốn là người sống có tình, Núi bỏ qua chuyện cũ, hết...