Là một người sống tình cảm, sống trong chế độ Việt Nam cộng hòa, Huỳnh Tân Lập cũng như nhiều thanh niên khác khó tránh khỏi con đường binh nghiệp. Cho dù ao ước được sống cuộc đời bình yên bên ba má và người yêu Hạ Lam, nhưng trách nhiệm của một sĩ quan ngụy “ăn lương quốc gia” luôn nhắc nhở anh ta phải hoàn thành bổn phận.
Từ ngày hai mẹ con y đi khỏi làng, số người còn lại cũng co cụm lại trong khi lũ mèo hoang ngày càng bánh trướng. Những cơn mơ day dứt về làng cũ vẫn cứ...
Hai chị gái không còn, Y thích giấu mình hàng giờ trong nhà xí chỉ có đám giòi trắng tưởng tượng. Rồi cái nhà xí cũng bị y đốt cho cháy hết đám giòi trắng...