Tuy chưa bị tên Lơ Rát nghi ngờ, nhưng Thạo rất buồn vì không thể liên lạc với Hoan. Tranh thủ về thăm làng lại bị xua đuổi, khinh miệt, Thạo rất tủi thân. Với sự thông minh, trong vai trò một thông ngôn, Thạo đã tìm cách cứu những người du kích bị bắt rồi dùng súng bắn chết tên Lơ Rát, chạy về phía du kích. Được sống với chính con người thật của mình - Thạo vô cùng hạnh phúc. Nhưng một viên đạn của địch đã bắn trúng, Thạo đã hy sinh.
Sau thời gian dưỡng thương Cường chia tay Hồng sang sông trở lại Thành. Tiếp những dòng thư gửi mẹ, Cường kể cho mẹ biết anh không những không chết mà...
Cường bị thương phải nằm ở trạm hậu phẫu mười lăm ngày. Hồng đã rất lo lắng cho Cường khi thấy anh bị thương và chăm sóc cho anh. Giữa bao nhiêu thương...
Tiểu đội của Cường được giao nhiệm vụ làm mũi chủ công phá thế cắm cờ của địch. Như một sự sắp đặt của số phận, lại như một sự ngẫu nhiên đến khó tin đại...