Sau những giờ ra trận quả cảm và dũng mãnh, những người lính của “Trung đội gió lốc” (theo cách gọi thán phục của anh em trong Tiểu đoàn 3), lại trở về với cuộc sống đời thường dung dị, lạc quan và yêu thương nhau như một gia đình. Đặc biệt, những trang nhật ký ghi lại diễn biến những ngày đang sống của Trung đội trưởng Mánh (người nhiều tuổi nhất) được đọc lên mỗi ngày như một món ăn tinh thần khích lệ các đồng đội.
Luỹ về thành phố, những ngày sau đó trời mưa liên tiếp vào mỗi buổi chiều. Ngồi trong lớp học, Cúc Huyền nghĩ tới con đường về nhà. Cô sợ phaỉ đi về con...
Sau giờ tan học, Luỹ chờ và mong ngóng được gặp Cúc Huyền nhưng vì sợ chúng bạn biết hai người có tình cảm với nhau nên Cúc Huyền không muốn đi về cùng...