Sau những giờ ra trận quả cảm và dũng mãnh, những người lính của “Trung đội gió lốc” (theo cách gọi thán phục của anh em trong Tiểu đoàn 3), lại trở về với cuộc sống đời thường dung dị, lạc quan và yêu thương nhau như một gia đình. Đặc biệt, những trang nhật ký ghi lại diễn biến những ngày đang sống của Trung đội trưởng Mánh (người nhiều tuổi nhất) được đọc lên mỗi ngày như một món ăn tinh thần khích lệ các đồng đội.
Cuộc tìm kiếm lực lượng đánh không mang lại kết quả, Hai Thanh cùng đồng đội quyết định lùi sâu vào rừng tìm nơi kín đáo ém lại. Sau khi gửi con về nhờ...
Sau mấy ngày đêm lặn lội nhọc nhằn, Hai Thanh và đồng đội đã về đến căn cứ. Lúc này anh Tám và toàn bộ huyện uỷ, huyện đội Châu Thành không còn ở đây nữa....
Sau một tuần nổi dậy, do đã công khai lộ mặt, Hai Thanh không thể trụ lại được nữa phải đem theo con vào rừng. Cùng đi với cô còn có Nghĩa, Lê và hai...