Trong “Trung đội gió lốc”, mỗi Mánh là đã có vợ con ở quê, còn lại là các chàng lính trẻ chưa có gia đình. Đạt buồn khi nhận được lá thư chia tay của Dung người yêu anh. Từ lời động viên của Mánh: Đối với một người lính đang ra trận, không phải tiếc một tình yêu như vậy đã giúp Đạt gạt đi nỗi buồn, tập trung vào mục tiêu đánh giặc. Mặc dù chân bị đau phải băng bó nhưng Hưng không muốn đi viện mà muốn tiếp tục được hành quân.
Tiểu đội của Cường được giao nhiệm vụ làm mũi chủ công phá thế cắm cờ của địch. Như một sự sắp đặt của số phận, lại như một sự ngẫu nhiên đến khó tin đại...
Để giữ được Thành cổ vững chắc quân ta thương vong nhiều, mỗi ngày mất đi trên trăm người, không sức nào bổ sung nổi. Nhưng tinh thần anh em vẫn không suy...