Trên đường đi về phía công sự, Hưng đã gặp một bé gái đang khóc bên xác người mẹ vừa bị một chiếc xe GMC của nguỵ cán chết. Trực thăng địch đang quần ở trên đầu. Biết cháu bé ở lại sẽ nguy hiểm, quên cả chân mình còn đau, anh ôm cháu bé chạy về phía công sự. Trận đánh mỗi lúc một ác liệt khi bọn địch đã huy động thêm xe tăng, bộ binh quyết mở một đường máu để tháo chạy. Em bé đã trở thành người bạn đồng hành “bất đắc dĩ” trên lưng Hưng cùng truy đuổi quân thù.
Dẫu trong lòng rất ngưỡng mộ và kính trọng người bạn cũ Phan Bội Châu nhưng Nguyễn Sinh Sắc vẫn không đồng tình với chủ trương “dựa vào Nhật đánh Pháp”...
Hai anh em Tất Đạt, Tất Thành rất vui khi các buổi tối được đến nhà thầy giáo Lê Tám học thêm tiếng Pháp. Lúc này, phong trào học chữ Quốc ngữ lan rộng....
Phượng Quý từ làng Dương Nỗ lên thăm chỗ ở của cha con ông Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc ở Huế. Mượn cớ lên thăm thầy cũ nhưng chính là cô muốn có dịp được ở...
Theo cha vào Huế, cuộc sống của anh em Khiêm, Côn như bước sang một trang mới khi họ được gặp gỡ những người bạn mới cùng chung mục đích muốn học chữ Quốc...