Trên đường đi về phía công sự, Hưng đã gặp một bé gái đang khóc bên xác người mẹ vừa bị một chiếc xe GMC của nguỵ cán chết. Trực thăng địch đang quần ở trên đầu. Biết cháu bé ở lại sẽ nguy hiểm, quên cả chân mình còn đau, anh ôm cháu bé chạy về phía công sự. Trận đánh mỗi lúc một ác liệt khi bọn địch đã huy động thêm xe tăng, bộ binh quyết mở một đường máu để tháo chạy. Em bé đã trở thành người bạn đồng hành “bất đắc dĩ” trên lưng Hưng cùng truy đuổi quân thù.
Sự linh lợi thông minh, ham hiểu biết cùng những suy nghĩ sớm già dặn của Côn đã khiến ông Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc không khỏi ngạc nhiên và mừng thầm....
Từ lúc thân mẫu là bà Hoàng Thị Loan mất ở Huế, trở về sống cùng cha và anh trai, chị gái tại làng Sen, bao tình cảm mẫu tử thiêng liêng chú bé Côn đã...
Năm 1903, khi 13 tuổi, sống ở làng Sen cùng với cha (cụ Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc), anh trai (Khiêm), chị gái (Thanh), Côn đã nổi bật là một cậu bé thông...